Sao Hỏa va vào địa cầu, khủng bố Bin Laden … Tất cả mọi từ ngữ trên đời này đều không đủ để hình dung sự kích động của ta lúc đó.
Nếu đổi lại là một kẻ nhát gan chắc đã sùi bọt mép mà chết từ sớm rồi. Nhưng Mã Tiểu Đông này chuyện gì cũng từng gặp qua, có bị trời đánh cũng coi nhạt như nước lã, ta nghe xong câu kia, cùng lắm, cùng lắm cũng chỉ đơ mất có sáu giây thôi.
Chuyện ta làm sau sáu giây đó là chuyện mà bất cứ người bình thường nào cũng sẽ làm. Vọt tới trước mặt người nọ, túm lấy vạt ảo để ngỏ trước ngực, kéo xuống. Phẳng lì, là con trai!
Ta nhìn hắn, hắn nhìn ta. Ta nói, “Huynh đệ, ngươi là Nhược Thủy?”. Hắn nhoẻn miệng cười với ta, ta nhe răng cười với hắn, sau đó đưa tay sờ sờ cái gối ngọc trên giường, dùng hết sức phang vào đầu một cái.
Thế giới lại tối đen, cảm giác phiêu phiêu đãng đãng cũng giống y hệt. Núi vẫn là ngọn núi kia, cầu vẫn là chiếc cầu kia, lão tổ trưởng vẫn là lão tổ trưởng kia.
“Ta nói tiểu huynh đệ, cậu còn muốn thế nào nữa?”
“Muốn thế nào á!”, ta lại túm lấy cổ áo ông chú, “Muốn tìm ông tính sổ! Ta muốn đổi hàng! Lão già lừa đảo! Tiểu vương gia là tên đồng tính luyến ái thích bao trai đúng không?”
Ông chú co rúm lại cười gượng gạo: “Chỉ là chút bệnh vặt vãnh thôi mà, làm gì có ai thập toàn thập mỹ đâu.”
“Chút bệnh vặt vãnh? Ta lúc trước bảo với lão là muốn có thật nhiều gái đẹp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-nhat-xuan/104618/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.