Hạnh Gia Tâm và Đàm Kỳ hai người đều có tâm tư riêng, chờ đến vui vẻ thoải mái.
Hạnh Gia Tâm thích loại tâm trạng chờ đợi một kết quả tốt đẹp này, mà Đàm Kỳ thích cảm giác ngồi nói chuyện trời đất cùng với cô gái xinh đẹp.
Cho dù cơ bản chỉ có mình hắn nói.
Phiêu Lượng tỷ tỷ chỉ biết đặt câu hỏi, hơn nữa vòng tới vòng lui đều có liên quan đến Đàm Hữu, thật ra Đàm Kỳ có thể hiểu được, tình bạn giữa các cô gái ấy mà, luôn là nhão nhão dính dính.
Hơn nữa một cô gái ngồi cùng một chàng trai xa lạ, không nói về người mà bọn họ đều quen biết, còn có thể nói về cái gì đây.
Vì thế Đàm Kỳ lôi ra chuyện xấu mặt, chuyện hài hước của Đàm Hữu từ nhỏ đến lớn, từng cái một, từ từ kể ra.
Hắn kể đến hình ảnh sinh động, Phiêu Lượng tỷ tỷ cắn ống hút trong ly nước, cười đến hoạt sắc sinh hương.
[*hoạt sắc sinh hương: hình dung nhan sắc xinh đẹp của phụ nữ]
Bầu không khí vốn rất tốt đẹp, thẳng đến Đàm Kỳ nhận được một cú điện thoại.
Chỉ nhìn biểu thị cuộc gọi trên màn hình, Đàm Kỳ liền đứng lên, nói với Hạnh Gia Tâm: "Em đi ra ngoài nghe điện thoại."
Bên ngoài còn đang mưa, Hạnh Gia Tâm nhưng thật ra không lo lắng một thanh niên tuổi trẻ dính chút nước mưa sẽ như thế nào, nàng đang đoán cú điện thoại kia là ai gọi tới.
Đàm Kỳ vội vàng ra cửa, tùy tiện quẹo một cái biến mất ở trong tầm mắt của Hạnh Gia Tâm, Hạnh Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-hanh/946990/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.