Vừa về đến ký túc xá cô liền bị Kha Nguyệt tra hỏi
“Giỏi cho Lệ Lâm cậu, chuyện mở quán lớn như vậy lại đi giấu mình. Chúng ta có phải cũng nên bàn đến chuyện tuyệt giao rồi hay không?”
Cô cười lấy lòng đáp “Thật xin lỗi. Mình cũng chỉ mới mở được vài hôm thôi mà, quá bận bịu không kịp nói với cậu.”
“Lệ tiểu thư không phải giải thích, nếu không phải hôm nay bị Phạn Giai Long lừa đến Phạn gia ăn tối thì không biết đến ngày giờ nào cậu mới chịu nói thật với mình.”
“Hửm? ‘lừa đến’ Phạn Giai Long cũng thật có tài, lại có thể lừa được Kha Nguyệt đáng yêu của chúng ta đến Phạn gia gặp cha mẹ chồng sao?” Cô cười cười trêu ghẹo, làm Kha Nguyệt xấu hổ đến hai má ẩn đỏ, hậm hực không thèm nhìn cô nữa.
Nếu không nhận lỗi chắc cô ấy sẽ thật sự tuyệt giao với mình mất, haha, thôi được rồi, người lớn không chấp cùng tiểu hài tử. Cô xuống giọng nài nỉ Kha Nguyệt.
“Được rồi, được rồi, lỗi của mình, cậu tha cho mình lần này đi được không? Hôm nào rãnh mời cậu ghé thăm trà quán của mình.”
Kha Nguyệt thấy cô thật sự chịu nhận lỗi nên cũng không còn quá tức giận, dùng khuôn mặt lạnh lùng nói
“Xem như cậu biết điều, hôm nào tớ sẽ rủ cả Di Giai đến. Mà cái trà quán cậu mở ở đâu vậy? Có gần đây không?”
“Lần trước đi ăn ở quán của Diệp Cảnh Quân về chúng ta có đi ngang đó, bây giờ mình đã đổi tên thành “Hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-duyen-tra-quan/2418541/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.