Đầu mùa xuân năm sau.
Tĩnh An vương phủ, Lưu Tiên Cư.
Những đợt mưa xuân đầu tiên đã đến nhângian, trăm ngàn cành trúc sau vài lần tắm gội đã trở nên xanh biếc hơnbao giờ hết, sắc xanh tựa ngọc thúy. Từng đàn chim trong rừng líu lo ríu rít, gió xuân ôn nhu tựa như một nụ hôn nhẹ nhàng khẽ lướt qua mặt.Thái dương ấm áp đã lên cao, ánh nắng rạng rỡ soi chiếu muôn nơi thậtkhiến lòng người nồng nàng say đắm.
Nguyễn Nhược Nhược đang đứng cạnh cửa sổnhìn ra khu vườn bên ngoài, nàng mặc trên người trang phục quý phu nhânsang trọng, ống quần xòe rộng, thắt lưng đính ngọc bội. Lý Hơi ở một bên ngắm nhìn nàng đã một lúc lâu, hắn nhịn không được vừa cười vừa nói,“Thật ra, ta thấy bộ dáng ngươi khi mặc nhu sam đơn sơ lúc còn ở trongnúi Tây Giao lại càng hấp dẫn hơn nhiều”.
“Ta cũng thích mặc trang phục đơn giảnmột chút, chẳng qua lúc đó chúng ta ở nơi sơn dã, có thể tùy ý mặc gìcũng được. Bây giờ ta đã là thế tử phi của ngươi, không thể không giả vờ đoan tranh chính thống một chút nha, đạo lý này ta luôn luôn thấuhiểu”, Nguyễn Nhược Nhược cũng cười nói.
Lý Hơi ngồi xuống bên cạnh nàng, một tayđặt lên chiếc eo nhỏ nhắn, thanh âm dịu dàng, “Ta cũng biết để ngươi đảm đương vai trò thế tử phi quả thật đã câu thúc ngươi. Ta làm sao lạikhông mong muốn cuộc sống nơi núi rừng thôn dã tiêu giao tự tại. Chỉ là, chúng ta còn có phụ mẫu, Hoàng Thượng, bọn họ đều đã thỏa hiệp chịu lui một bước, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-duyen-thien-nien-tuong-hoi/1611700/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.