Đêm buông xuống, Nguyễn Nhược Nhược tìmđược một chiếc đèn dầu và vài cây nến dài ngắn khác nhau. Nàng đốt đènlên, sau đó chuyển sang xăm soi mấy cây nến, nhìn trái nhìn phải một hồi rồi hăng hái nói, “Lý Hơi, chúng ta làm đèn lồng đi!”.
“Đèn lồng? Làm thế nào”, Lý Hơi tò mò bước lại nhìn.
Nguyễn Nhược Nhược nhờ hắn gọt một quảbưởi, gọt thật khéo để có được lớp vỏ hoàn chỉnh. Nàng dùng mũi dao cắtvỏ thành sáu phần bằng nhau, lại đem một tầng mỏng phủ xuống mô phỏngmột đóa hoa sen. Nguyễn Nhược Nhược dùng chỉ nối những mảnh vỏ lại vớinhau làm đài hoa, ghim ghim kết kết một hồi liền tạo thành một chiếclồng đèn vỏ bưởi vô cùng độc đáo. Xong đâu đấy, nàng đem nến bỏ vào bêntrong rồi châm lửa. Ánh sáng theo vô số khe hở thoát ra ngoài, chiếc đèn lồng tựa như một đóa hoa sen lung linh mờ ảo.
“Nhìn đẹp không”, Nguyễn Nhược Nhược nghiêng đầu hỏi người bên cạnh.
“Rất đẹp mắt.” Lý Hơi mềm mại đáp.
“Chi bằng chúng ta tắt đèn đi, chỉ giữ lại chiếc lồng đèn này thôi”
“Được đó”, Lý Hơi vừa nói vừa thổi tắt ngọn đèn.
Trong nhà chỉ còn lại một chiếc lồng đènhoa sen là điểm sáng duy nhất, hương bưởi thoang thoảng đâu đây. Ngoàicửa sổ là một vầng trăng tròn vành vạnh, ánh trăng như tấm rèm bạc dịudàng bao bọc hai thân ảnh đang tựa vào nhau.
“Lý Hơi, đây là lần đầu tiên ngươi bỏ nhà đi, ngươi có nhớ phụ mẫu không?” Nguyễn Nhược Nhược hỏi.
Lý Hơi ngây ngốc một hồi mới chậm rãiđáp, “Lúc bọn họ đem ta giam lỏng, ta thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-duyen-thien-nien-tuong-hoi/1611692/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.