“Cái gì? Ngươi tham gia chuyến đi săn hoàng thất mà không mang ta đi theo!”
Ngày thứ hai sau khi chuyến săn thú kếtthúc Diêu Kế Tông mới biết Nguyễn Nhược Nhược được tham gia nên nhảydựng lên. Hai người đang ngồi tại một góc tửu lâu, Diêu Kế Tông la lớntự nhiên dẫn dắt sự chú ý của người khác. Nguyễn Nhược Nhược vội vàng ra hiệu cho hắn nhỏ giọng lại.
“Đây là tổ chức gì vậy, ngươi đem đồngchí dẹp sang một bên, chính mình đi tìm sung sướng. Ngươi thật quá đángmà! Ta đây muốn rời khỏi đảng, không muốn cùng ngươi quan hệ đồng chínữa!” Diêu Kế Tông cố nén thanh âm, nhỏ giọng gào thét!
Nguyễn Nhược Nhược nhanh chóng trấn anhắn, “Đồng chí nha, ngươi phải nhìn đại cục chứ, chuyến đi săn này canhphòng rất nghiêm túc. Ta một mình đi vào đã khó, làm sao mang theo ngươi được. Hơn nữa, chỗ kia quả thật rất nguy hiểm, suýt chút nữa đã lấyluôn cái mạng nhỏ của ta rồi!”
Vừa nghe nói thế, trọng tâm chú ý của Diêu Kế Tông lập tức dời đi, “Chuyện gì xảy ra, ngươi gặp phải chuyện gì vậy?”
Nguyễn Nhược Nhược vì vậy nhỏ giọng đemchuyện bắn thỏ thành bắn ngựa kể cho Diêu Kế Tông nghe. Hắn nghe xongliền ha ha cười to, “Tài nghệ bắn cung của ngươi đúng là khiến ngườikhác khó lòng phòng bị a! Xem ra lần sau nếu ngươi bắn tên, ta thấy chỉcó duy nhất một chỗ an toàn, chính là ở sau lưng ngươi. Bởi vì nếu lấyngươi làm trọng tâm, 180 độ phía trước đều là phạm vi nguy hiểm!”
Nguyễn Nhược Nhược để mặc cho hắn giễucợt, chính mình cũng lắc đầu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-duyen-thien-nien-tuong-hoi/1611681/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.