Có vài vấn đề trong lúc nhất thời nghĩkhông ra, nhưng không có nghĩa là vĩnh viễn nghĩ không ra. Ban đêm trước khi đi ngủ, Lý Hơi đột nhiên nghĩ thông suốt câu nói kia của Diêu KếTông có điểm nào không đúng.
“Ê, ngươi nhìn cái gì vậy! Đều là nam nhân nha, không có gì để ngươi nhìn đâu. Ngươi đừng nhìn có được hay không?”
Đây căn bản không thể là lời nói của Diêu Kế Tông được. Lý Hơi nhớ rõ lúc Diêu Kế Tông ở quán ăn lộ ra vẻ háosắc, còn to gan đưa bàn tay ghê tởm kia chạm vào mình. Nhưng…Diêu KếTông trên thuyền kia thì khác, hắn nói nam nhân với nam nhân giống nhau, không có gì để nhìn ngắm. Có thể trong lúc bất chợt nên hắn không nghĩthấu vấn đề này! Chỉ là, dù có suy nghĩ bao nhiêu lần, Lý Hơi vẫn khóchịu không tìm ra mấu chốt vấn đề nằm ở đâu. Tại sao cùng một người lạicó biến chuyển to lớn như thế?
Hơn nữa, lúc hắn và Nguyễn Nhược Nhượcsong song nhảy xuống nước rời đi, tư thế uyển chuyển như du long kia…LýHơi không tự chủ nhớ lại cảnh đêm đó ở Ngưng Bích hồ, Nguyễn Nhược Nhược cùng Thủy Băng Thanh trong hồ bơi lội. Chẳng lẽ…quá hoang đường rồi,một là nữ nhân, một là nam nhân, tại sao lại có thể liên tưởng…Lý Hơi cơ hồ hoài nghi mình suy nghĩ quá nhiều nên đầu óc không tỉnh táo. Nhưnghết lần này đến lần khác, thân ảnh hai người cứ hiện lên trùng lặp trong đầu hắn.
Đêm hôm đó, Lý Hơi ở một bên ngắm nhìnhai thiếu nữ nghịch nước, hắn đã nhìn rất lâu. Mặc dù ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-duyen-thien-nien-tuong-hoi/1611667/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.