Nguyễn Nhược Nhược sau khi về phủ đã bịNguyễn lão gia khí thế bừng bừng giáo huấn một trận. Giáo huấn xong cònbắt nàng sao chép “Nữ Giới” với số lượng gấp đôi, sáu trăm lần a! Hơnnữa, Nguyễn lão gia râu mép rúng động, hai mắt trợn trắng bảo rằng lầnnày sẽ tuyệt đối không tha nàng dễ dàng qua cửa như lúc trước, phải chép sáu trăm lần không thiếu một chữ. Lão gia sẽ đích thân “nghiệm hàng”,chép không xong không cho rời khỏi khuê phòng nửa bước.
“Không còn ra thể thống, quả thật khôngcòn ra thể thống gì hết! Ngươi còn là nữ nhi không? Một gia đinh nha đầu cũng không mang theo, cứ thế mà lén lén lút lút như ăn trộm chạy rangoài. Lại còn trên đường trêu ghẹo Diêu gia Nhị tiểu tử, làm hại Tiểuvương gia đi theo ngươi gặp rủi ro…”
Biết Nguyễn lão gia đang nổi giận, canhỏa hừng hực nên nàng cũng không dám mạnh miệng sợ đổ dầu vào lửa.Nhưng…tội danh này thực sự quá oan uổng, Nguyễn Nhược Nhược không thểkhông phản bác, “Phụ thân, không phải nữ nhi hại hắn đi lạc, là do vậnkhí cửa hắn không tốt nên nữ nhi đi theo hắn gặp rủi ro. Nữ nhi cứ tưởng nhờ hắn đưa về một đoạn đường, nào ngờ những con ngựa nổi điên đem bọnta ném xuống vách núi. Đám vương phủ bọn họ cũng thiệt là…có tiền cũngkhông nên đem những con ngựa tốt như vậy thắng xe, báo hại bọn chúng một khi phi nước đại là không ai đuổi kịp, khiến cho ta suýt chút nữa là bị ngã chết.”
“Cái gì, ngươi đến giờ còn trách cứ người ta! Tại sao ngươi không ngẫm lại, nếu ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-duyen-thien-nien-tuong-hoi/1611643/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.