Người bên bờ sông lập tức hò hét loạnlên, mọi người rối rít hướng tiếng la chạy tới. Nguyễn Nhược Nhược chủtớ hai người cũng chạy theo, ở bên kia đã có vài người nhảy xuống nướccứu người rồi. Mặt nước vốn là phẳng lặng như gương giờ phút này sónggợn nặng nề, bọt nước tung tóe khắp nơi. Bên bờ truyền tới tiếng tiếngkhóc thê thiết.
“Ai rơi xuống nước ? Ai rơi xuống nước ?” Có người nhiều chuyện kìa, mọi người dỏng tai lên nghe.
“Là hai tiểu hài tử, ở trên bờ đuổi chạy, kết quả không cẩn thận bị té xuống sông.”
Nghe được Nguyễn Nhược Nhược trong lòngchấn động, chẳng lẽ là… Không dám nghĩ tới thì Hạnh Nhi đã ở một bênhoảng sợ nói: “Tiểu thư, dường như là Tam di nương đang khóc.”
Nhanh chóng tách đám người chen vào, nàng nhìn thấy người đang ngồi khóc bên bờ không đâu khác chính là Nguyễnphủ Tam di nương! Nhị di nương cũng ở một bên tuôn trào nước mắt. Phíasau hai nha đầu Đào Nhi và Cúc nhi sắc mặt cũng tái mét, muốn khóc cũngkhóc không nổi. Để hai tiểu thiếu gia rơi xuống nước, các nàng chạykhông thoát tội giám hộ bất lực. Mắt thấy Tam di nương đã khóc sắp ngấtđi, Nguyễn Nhược Nhược tiến lên nói lời động viên: “Tam di nương, ngươiđừng nóng lòng, đã có người xuống nước cứu rồi. Không có việc gì, chắcchắn không có việc gì, hai tiểu đệ là cát nhân thiên tướng. Nhất địnhkhông có việc gì đâu.”
Quả nhiên như nàng nói, hai tiểu nam hàirất nhanh được cứu lên. Tuy sặc mấy ngụm nước, những chỉ là sợ quá nênvừa lên bờ đã oa oa khóc lớn. Hữu kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-duyen-thien-nien-tuong-hoi/1611627/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.