Lý Thống cố gắng bình tĩnh lại, kìm nén cơn tức giận trong người. Im lặng cúi người xuống lấy túi đồ rồi tìm phòng mình. Tên này đứng nhìn loạt hành động của cậu. Hắn cũng không ngờ là thiếu gia Lý Thống lại hành xử như không có gì như vậy. Hắn thắc mắc.
"Chẳng nhẽ tên này bị vấn đề ở đầu rồi sao?"
Hắn không thèm thu dọn đồ, một cước liền bước ra khỏi phòng, chắc hẳn là tới thẳng phòng ăn rồi.
Còn độc Lý Thống trong phòng, cậu vừa bỏ đồ ra vừa không ngừng nghĩ về tên thần kinh ban nãy.
"Nhìn thằng nhóc đó thật sự rất quen mà sao không nhớ nổi ra nhỉ. Má nó, cứ phải kiếm chuyện rồi nói đểu mình làm gì vậy."
Lý Thống sau đó cũng đi tới phòng ăn. Cậu không có rành đường ở đây, mà mỗi lần định tới gần ai hỏi là y rằng bọn họ đều chạy đi. Lý Thống biết chắc hẳn trước kia Lý Thống cái tên thật sự đó- là một kẻ chẳng ra gì đến nỗi không ai muốn rây gần.
Cậu chép miệng một cái, tự nhủ thôi thì tự thân cố gắng vận động thôi. Cậu cứ đi thế mà cũng tới phòng ăn, công nhận đi lại trong khuôn viên ở đây vất vả quá, các khu nhà đều cách nhau tương đối, mà Lý Thống lại ít khi đi bộ.
Bước vào trong phòng ăn, chọn một chỗ ngồi, lập tức mấy thanh niên gần đó chủ động nhích ra nhường một khoảng khá rộng cho mình cậu. Lý Thống thế mà cười cay đắng trong lòng.
"Khổ rồi, khổ rồi. Khổ chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-duyen-thien-ly/2702252/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.