An Văn Quế kể lại ngày hôm đấy, hắn nỗ lực phi ngựa chạy theo con đường mà cậu đã đi trước đấy. Đêm cùng ngày mà cậu phát hiện có kẻ theo dõi, An Văn Quế lúc đó còn đang bị lạc đường hẳn một đêm, nhưng hắn cũng không có ngừng nghỉ, trong lòng bồn chồn lạ thường, cứ thế tìm đường cả đêm. Truy theo dấu vết của cậu nhờ chủ trọ cho thuê phòng, men theo con dốc lên núi thì đúng lúc thấy cảnh tượng cậu bị thương nằm đó, rất may có bụi cây đỡ, bên cạnh là kẻ lăn xuống cùng, hắn cũng bị thương chưa có chết hẳn.
An Văn Quế kịp thời bắt được kẻ ngã chung với cậu, kẻ đó đang được An Văn Quế nhốt ở nơi khác, để truya ra sự thật An Văn Quế vẫn đang cho người điều trị cho hắn, hắn bị thương nặng hơn Lý Thống bởi thế nào ông trời phù hộ mà hắn đỡ cho Lý Thống lúc lăn xuống va phải đá lớn, coi như mạng lớn Lý Thống ngất đi vì sợ hãi cùng vết thương cũ ở cánh tay, cơ bản chấn thương ngã sườn núi không nguy hại gì nhiều.
Lý Thống dùng ánh mắt dịu dàng, ngắm dáng vẻ thuật lại của An Văn Quế, trước kia cũng có vài lần Lý Thống quen mắt cứ nhìn lên gương mặt này, nhưng giờ lại càng muốn ngắm nhìn lâu hơn từng đường nét ấy, thế mà lại khiến cậu thích thú, yêu thích.
An Văn Quế nhíu mày ngượng ngùng.
"Lý Thống, ngươi.. có nhiều hành động lạ lắm, từ khi ngươi tỉnh lại, nhìn ta như vậy có ý gì? Mà cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-duyen-thien-ly/2701755/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.