Lý Thống ngồi xuống suy nghĩ một hồi, nói thế nào được thì lòng vẫn cứ nặng trĩu. Lấy lại suy nghĩ của chính Huyền Nhân nghĩ về gia đình thật sự của mình, cậu ngẫm lại sau giấc mơ đáng sợ kia thì chắc chắn rằng cơ thể của cậu đã chết rồi. Cậu chẳng thể quay về nữa, sẽ chẳng thể gặp được mọi người nữa rồi, chắc có lẽ rằng cuộc sống Lý Thống cậu phải chấp nhận thôi.
Huyền Nhân thi thoảng sẽ lại giật mình một cái giống như vừa ngủ gật, cậu sẽ lại ngộ ra bản thân là Lý Thống thuộc về cuộc sống nơi này, cậu cảm nhận quen thuộc nơi này, gia đình nơi này, cảm xúc của bản thân với nơi này rất thân thuộc. Huyền Nhân tự lo sợ mình sắp hòa làm một với thể xác này, sợ rằng sẽ quên đi kí ức trước kia. Sợ sẽ bị cơ thể này nuốt chửng, xóa toàn bộ mọi thứ về Huyền Nhân, chỉ còn lại Lý Thống.
Lý Thống ngồi tay lo lắng vò đầu, bên này An Văn Quế nhanh chóng kiếm được chỗ trú ưng ý, vui vẻ vội quay lại tìm cậu.
"Lý Thống ta kiếm được chỗ ngủ ưng ý lắm."
An Văn Quế vẻ mặt hớn hở vừa thấy Lý Thống, chạy được vài bước qua bên này, hắn khựng lại, gương mặt thu lại nét cười. Hắn thấy cậu đang ngồi thu lu một góc, đang lấy hai tay che mặt lại, cảm giác rất mệt mỏi. Lòng hắn chua xót, hắn không biết người hắn yêu lại đang mệt mỏi như vậy.
An Văn Quế nhỏ giọng gọi lần nữa.
"Lý Thống.. mệt mỏi lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-duyen-thien-ly/2701752/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.