Chỉ còn khoảng một tuần trăng nữa là tổ chức lễ, Lý Thống cùng mọi người chuẩn bị tấp nập, mấy hôm nay cố gắng tìm đến chỗ công chúa Huyền Dương thăm hỏi nhưng không thể. Lý Thống ngó nghiêng, dùng đủ mọi cách, quan hệ rồi cũng không thể. Bỗng dưng lại biệt tích như vậy, tất nhiên không khỏi lo lắng.
Lý Thống kiếm một góc ít người qua lại, tựa lưng bên cột hiên nhà, trầm ngâm suy nghĩ đủ thứ. An Văn Quế bất ngờ từ đâu chạy tới, rón rén nhẹ nhàng từ đằng sau che mắt Lý Thống.
Lý Thống nắm lấy bàn tay đang che mắt mình, xoay mặt lại, hôn lướt qua má An Văn Quế.
"Thế nào? Còn muốn chêu nữa không?"
An Văn Quế bị chêu ngược lại, ngượng ngùng, đánh vài cái vào người Lý Thống, mặt đã lại đỏ.
"Sao không chịu đoán nghiêm túc, mà lại làm trò như thế. Bị bắt gặp thì làm sao?"
Lý Thống cười cười rồi vỗ đùi, ý muốn An Văn Quế dựa vào đùi mình. Hai người dựa vào nhau, tình tứ như đôi uyên ương mặn nồng.
"Lý Thống, dạo này anh vẫn đang nhờ người tìm Huyền Dương tiểu thư đó hả?"
Lý Thống rất thích tụi mặt vào người An Văn Quế, vừa dụi vừa trả lời.
"Đúng rồi, nhờ Huyền Dương tiểu thư chuyện anh trốn ra bên ngoài may không ai phát hiện vẫn chưa thể gặp lại cô ấy để cảm ơn tiện có vài chuyện muốn bàn!"
Thoáng thấy nét mặt của An Văn Quế buồn bực, lạnh xuống vài phần.
"Là nhớ người ta rồi chứ gì?"
Lý Thống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-duyen-thien-ly/2701732/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.