Trần Hạ bón cho Lý Thống vài thìa cháo, lang y bên ngoài cầm theo túi đồ chạy hớt hải tới. Bóng dáng in lên cửa giấy lướt qua nhìn đã biết cũng gấp gáp.
"Bẩm tướng quân, xin phép cho lang y vào trong."
Người canh gác bên ngoài gõ cửa lê phép, báo vào trong. Trần Hạ còn đang dở thìa cháo đang bón, nghe vậy còn lưỡng lự muốn bón nốt cho đệ đệ. Lý Thống lắc đầu, vớ lấy cái khăn tay rồi lau miệng.
"Ca! Đệ cũng không muốn ăn nữa, để lang y vào trong đi!"
Trần Hạ nghiêm mặt cho lang y vào trong phòng, đứng cạnh bên giường bệnh, Lý Thống bỗng thấy cái không khí có hơi sượng sượng, o ép ở đây. Nhìn đến lang y già cũng cảm thấy ông ấy không được thỏa mái.
"Ca cứ ra ngoài đợi đệ đi, không ấy đệ thèm chút canh gì đó nóng nóng, ca đi bảo bọn họ nấu giúp đệ."
Trần Hạ còn muốn níu lại nhưng mà dáng vẻ khẩn cầu thèm ăn của Lý Thống, khiến lòng hắn chẳng đành lại lủi thủi đi ra khỏi phòng. Căn phòng trở nên thỏa mái hơn, lang y cũng bớt căng thẳng, liền lấy đồ ra bấm huyệt, bắt mạch cho cậu.
Lý Thống ngoan ngoãn nằm im cho lang y khám, trong bụng chất chứa bao suy nghĩ. Cậu nhớ lại khoảnh khắc cứu người, khoảnh khắc cậu giết người, mùi máu mùi cháy khói bụi vẫn cảm giác thoang thoảng đâu đây, ngẫm lại thời khắc cậu phi cây thương lấy một mạng tên tướng phương Bắc kia, bất giác hai tay khe khẽ run. Lang y đang nắn xương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-duyen-thien-ly/2701675/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.