Mọi người xung quanh đổ dồn ánh mắt tò mò nhìn hai người, Lý Thống cũng ôm Tiểu Đinh cảm giác như đứa em trai bao lâu không gặp.
"Là người nhà của ta, đi theo đoàn tới đây thăm ta."
"Ồh, ra là vậy, vậy hai người cứ nói chuyện riêng đi, việc bốc vác để chúng tôi xử lý trước."
Lý Thống gật đầu, chỉ huy thêm lính ra hỗ trợ. Cậu tách Tiểu Đinh ra rồi dẫn ra một góc gần đó.
"Sao ngươi không ở phủ mà lại chạy linh tinh đến tận đây, có biết chỗ này nguy hiểm như nào không?"
Lý Thống tra hỏi nhóc con, chỗ nguy hiểm thế này không chịu ở phủ mà cứ chạy linh tinh tới đây, nguy hiểm đến tính mạng thì sao.
"Tiểu Đinh biết nguy hiểm, nhưng mà thật sự là rất muốn ở cạnh thiếu gia.. muốn chăm sóc thiếu gia.."
"Ngươi nghĩ ta là công tử bột như trước à, ở đây chiến sự vẫn còn rắc rối, ngươi không biết võ nghệ lại còn theo đoàn nhỡ dọc đường xảy ra chuyện gì, làm sao ta có thể cứu ngươi.."
Tiểu Đinh vội nắm lấy tay của thiếu gia, ánh mắt như muốn cầu xin thiếu gia tha thứ cho mình.
"Thiếu gia.. Tiểu Đinh cũng.. đã chuẩn bị trước rồi nên mới dám đi cùng.. đây thiếu gia không tin à, Tiểu Đinh còn phòng cả dao bên người nữa, ba con lận.."
Tiểu Đinh vội cởi áo khoác ra, mở áo ra bên trong đúng thật gài ba con dao. Nhìn gương mặt tội nghiệp này, Lý Thống cũng chẳng nổi cáu được, phút chốc đầu hàng, thở dài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-duyen-thien-ly/2701667/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.