Ta vẫn tiếp tục dùng chiếc bút máy vừa cũ vừa lỏng lẻo kia. Ba ngày sau, Triệu Nghị rốt cục không nhịn được hỏi ta: “ Bút kia dùng không tốt sao?”
“Bút gì cơ?” Ta giả ngu.
“Cái bút ta đưa ấy.”
“Ta không có thói quen dùng bút bi, dùng vài lần sẽ không biết để đâu mất tiêu”
“Nguyên lai ngươi chỉ thích dùng bút máy?”
“Dùng bút máy chữ mới đẹp, ta không thể viết bút bi giống ngươi được”
“Chữ và con người ta thật soái à.” Hắn đắc ý cười rộ lên.
“Ngươi cũng chỉ có khuôn mặt là coi được thôi.” Ta cho hắn biết thế nào là sự thật.
Đối với câu nói của ta, mặt hắn bỗng chốc giống như tranh biếm hoạ!
“Chính là, khuôn mặt của đại soái có thể khiến biết bao nhiêu cô gái ngây thơ mê mệt.” Hầu Tử bên cạnh chen vào nói.
Còn có ta nữa, thiếu nam ngây thơ. Ta ở trong lòng bổ sung giúp hắn.
“Nếu có khuôn mặt của đại soái, ta đã không ở cái trường này mà học hành, trực tiếp đi Hongkong làm ngôi sao điện ảnh.” Không thể tưởng được nhị soái ca của P.314, Hà Mã cũng không thấy thoả mãn với diện mạo của mình.
“Khuôn mặt ngươi cũng đâu có kém, ta thấy người Hongkong rất thích kiểu diện mạo này đó, không bằng hiện tại ngươi liền bay đi Hongkong đi.” Cũng không thể tin được việc Triệu Nghị khen ngợi diện mạo người khác.
“Đại soái, ngươi định trêu ta hả!”
Hà Mã làm bộ nhào vào Triệu Nghị, vui đùa đấm đá hắn. Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-dieu-kien-luyen-ai/2391115/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.