Rốt cuộc cũng leo đến đỉnh núi, nơi đây có hoa đào nở rộ rất đẹp, mọi người đều tự tán đi, rất nhiều người mang theo máy ảnh để chụp với hoa đào
“Tiểu Tuyết nhi, chúng ta cũng đến chụp ảnh đi!” Cẩu Hùng đưa chiếc máy ảnh quý hoá mà hắn mới mua ra quơ quơ trước mặt ta.
“Ngươi phải chụp ta đẹp một chút! Bằng không ta sẽ không để yên cho ngươi.” Ta đe dọa hắn.
“Nhất định! Nhất định! Ta đây dùng máy Canon, trị giá 500 vạn, yên tâm không xấu được! Nhất định ta sẽ đem Tiểu Tuyết nhi nhà ngươi chụp đẹp nhất thế giới”
Cẩu Hùng trên cổ, trên vai, trên tay, chỗ nào cũng túi to túi nhỏ, lại còn giơ máy ảnh ra chụp, dáng điệu trông thật sự buồn cười, ta không nhịn được cười ha hả.
Nói thì chậm mà chụp ra thì nhanh, Cẩu Hùng giơ máy ảnh lên “tách” một phát
“Cẩu Hùng!” Ta rống giận.
Không cần xem lại cũng biết ảnh xấu thế nào. Cẩu Hùng liền thu hồi máy ảnh rồi chạy mất.
Vườn đào nằm trên đỉnh núi, trên đó có một toà tháp rất cao. Đứng trên đó có thể nhìn thấy toàn bộ vườn đào.
Tháp ước chừng có chín tầng, tao leo lên không mất sức mấy nhưng mà cu li của ta – Cẩu Hùng đi đến một nửa thì rớt lại, thật đáng thương.
Đỉnh tháp cũng không lớn, du khách đứng đó đa phần chụp ảnh xong là xuống luôn.
Ta từ cửa sổ của đỉnh tháp nhìn xuống phía dưới, nghe nói nếu ở đỉnh tháp mà gọi thật to tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-dieu-kien-luyen-ai/2391102/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.