Nhiều khi tự do không phải là hạnh phúc
Có lẽ ta chính là người thích cả đời này mua dây buộc mình
Ta điên rồi! Ta cứ điên cuồng như thế hướng bể bơi mà chạy đến.
Cái gì mà bị thương, đối với ta giờ cũng chẳng quan trọng.
Tiến vào bể bơi, ta không nghĩ gì liền nhảy xuống.
Đêm tháng 5, khí lạnh vẫn chưa tiêu tan., thân thể vừa tiếp xúc với nước đã thấy lạnh đến thấu xương, những vết thương trên người càng lúc càng đau xót.
Trên đỉnh đầu, trăng tròn chiếu xuống mặt nước thành một mảnh sáng trắng nhưng dưới nước vẫn là tối mịt, không nhìn thấy được gì
Xung quanh tĩnh lặng đáng sợ, chỉ có thể nghe được tiếng cơ thể ta va chạm với nước.
Nước không sâu, chỉ ở mức ngực của ta.
Ta hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại, lặn xuống dưới nước, sờ soạng xung quanh.
Nhưng ngoài gạch men cái gì cũng không đụng tới, từng động tác đều khiến vết thương trên người đau nhức. Không thể nín thở thêm nhưng ta cũng không muốn trồi lên, chỉ muốn ở lại đây, giữa nước lạnh như băng mà ngủ 1 giấc không tỉnh lại. Chỉ có như vậy, thương đau mới ngừng tra tấn.
Nhưng là hắn lại đối với ta nở nụ cười!
Ta rõ ràng ở trong đám người, hắn liếc mắt một cái liền nhận ra ta, hắn đối với ta cười như ánh mặt trời chói sáng, sau đó nhìn ta mà giơ tay chữ V chiến thắng.
Giống như hắn không chỉ chia sẻ với ta chiến thắng mà còn cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-dieu-kien-luyen-ai/2391091/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.