Ai nói hôn nhân mới là nấm mộ?
Chỉ cần rơi vào tình yêu cuồng nhiệt thôi cũng chính là tự đem mình chôn xuống.
***
“Phương Tuyết, ta hỏi ngươi cùng tên Triệu Nghị kia rốt cuộc là quan hệ gì?” Phan Hải ôm bả vai ta, lặng lẽ hỏi.
“Bằng hữu.” Ta nhanh chóng đáp
“Tiểu tử ngươi, con mẹ nó cũng quá thiếu nghĩa khí đi? Ngươi định lừa ai!”
“Thật sự chính là bằng hữu, ngươi cũng biết hắn oan uổng đánh ta một quyền, ta liền cùng hắn trở mặt. Tiểu tử hắn cũng không ưa ta cho nên đêm đó cố ý nói chuyện nhằm phá hư hình tượng của ta nha!” Ta nói như thể đây là sự thật.
“Ngươi con mẹ nó lấy ta làm trò đùa à! Không tin!”
Người này như thế nào lại khó đối phó thế?
Ta bắt đầu đau đầu.
Ta tiếp tục suy nghĩ lý do thoái thác, đột nhiên cảm thấy cánh tay Phan Hải đặt trên vai ta thêm mấy phần sức nặng.
Nhìn lại, nguyên lai là Triệu Nghị xuất hiện, tay nắm chặt cánh tay của Phan Hải, vẻ mặt bừng bừng sát khí.
“Triệu, Triệu, Nghị! Ngươi, ngươi!” Phan Hải bị đe dọa khiến mặt trắng bệch, miệng cũng lắp ba lắp bắp.
“Không cho ngươi chạm vào hắn! Lần sau đừng để ta bắt gặp!” Triệu Nghị lãnh khốc nói, đem cánh tay Phản Hải hất ra khiến hắn thiếu chút nữa ngã ngồi trên mặt đất.
Phan Hải cố gắng đứng vững, nháy mắt một cái đã bỏ chạy.
Ta day day hai thái dương đang phát đau, hai người này đều phản ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-dieu-kien-luyen-ai/2391079/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.