Buổi trưa ngày hôm sau, Tiểu Lạc căn chuẩn giờ mới đến. Buổi sáng Hứa Kinh Trập đến phòng gym, lúc về thì trùng hợp gặp cô trong sân biệt thự.
"Thầy Hứa," Tiểu Lạc đưa tay lên chào anh, tương đối nhiệt tình hỏi anh có mệt không.
Hứa Kinh Trập cảm thấy rằng trong giới này, người có thể cư xử được với bất cứ ai như người nhà, mà không ngượng ngùng ở một mức độ nào đó quả thực là rất giỏi. Cách ứng xử của anh đối với rất nhiều chuyện đều hết sức qua loa, không nhìn qua lăng kính chủ quan, lâu dần mặt "chu đáo" này của anh lại khiến cho người khác chán ghét.
"Cường độ vận động của tôi không lớn lắm." Hứa Kinh Trập ôn hoà đáp lại, "Em đã ăn sáng chưa, đợi chút nữa dì bảo mẫu làm cơm xong, em ở đây ăn nhé?"
Tiểu Lạc nhìn anh chằm chằm. Cô gái nhỏ trang điểm nhẹ một chút nhan sắc đã là kiểu có thể lập tức debut luôn rồi. Hứa Kinh Trập hơi dao động, thậm chí còn nảy sinh ý định muốn hỏi cô liệu đã ký hợp đồng quản lý với công ty nào chưa.
"Thầy Hứa, anh đẹp thật đấy." Tiểu Lạc đột nhiên nói, "Em nhìn anh em bao nhiêu năm nay, vẫn luôn cảm thấy trên đời này không có ai đẹp được hơn anh ấy. Nhưng anh không giống như vậy, anh đẹp kiểu khác cơ."
Hứa Kinh Trập bị liên tưởng của cô chọc cười, ánh mắt Tiểu Lạc nhìn anh rất trong trẻo, điểm này rất giống với Lương Ngư. Nhưng ánh mắt này lại không trong trẻo đến độ không nảy sinh bất kỳ cảm xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-danh/225999/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.