Dù không cần đến sân bay đón người, nhưng đạo diễn Lưu vẫn cho lùi cảnh của Hứa Kinh Trập xuống buổi chiều, hôm nay anh phải quay cảnh dạo hồ trong mưa, nghe nói là buổi chiều có thể sẽ mưa, thừa dịp lợi dụng luôn.
La Dao Duệ có cảnh quay buổi sáng, sớm tinh mơ cô còn đắp nguyên mặt nạ vừa bước từ trong phòng ra, đã trùng hợp đụng phải Lương Ngư đang cầm theo khăn bông và cốc súc miệng ngoài hành lang.
Người đàn ông này dáng cao chân dài này sau một đêm lôi thôi lếch thếch, râu nhạt màu đã mọc lún phún kéo dài xuống cằm, khiến cho đường nét thêm phần mê người. Cũng không biết là Lương Ngư giàu tinh lực cỡ nào mà chẳng có vẻ gì là mệt mỏi do thâu đêm cả. La Dao Duệ luôn cảm thấy sống mũi và hàng lông mày của đối phương là đẹp nhất. Lòng trắng mắt y có màu lót như kim cương xanh, có thể khiến cho người khác bị cặp mắt này của y thu hút trong giây lát.
Lương Ngư bước ra từ phòng Hứa Kinh Trập nên vẻ mặt của La Dao Duệ lập tức trở nên mờ ám. Ban đầu cô có thể tính là fan của Lương Ngư. Đến sau này đánh với nhau một ván mạt chược, bộ lọc liền vỡ tan tành, nhưng vẫn còn sợ y. Dù gì bình thường mồm mép tép nhảy đã chẳng bì lại được, đã thế còn đang nợ tiền mặt chược.
"Hề hề." La Dao Duệ giữ lấy mặt nạ cười, hỏi hắn, "Thầy Hứa đâu?"
Lương Ngư liếc cô một cái, đi về phía trước: "Đang ngủ."
La Dao Duệ: "Anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-danh/1067025/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.