Edit: Thiên Di + Chu 
Beta: Shira 
Trước đường tuẫn đạo có vết nứt đỏ sâu không thấy đáy, đúng là vết nứt Sở Vãn Ninh sử dụng thuật pháp nghiền thi để lại. Lúc này nước mưa tuôn xuống ào ào chảy ngược và khe, tựa hồ có tiếng thác nước tụ lại lao xuống thành dòng. 
Trên vết nứt đỏ, có một nam tử y phục hắc y đưa lưng về phía bọn họ, tay cầm mạch đao, ngự khí lăng không. 
Nghe thấy động tĩnh, đầu ngón tay nam tử khẽ nhúc nhích, chậm rãi quay đầu. 
Là Mặc Nhiên! 
Trong gió to phần phật, tim như bị rìu đá chém qua, Sở Vãn Ninh khó tin nổi mà nhìn chằm chằm kẻ trước mắt... Chuyện này đến tột cùng là thế nào?! 
Ầm ầm ầm—— 
Tia sét trắng bệch lập loè, sau đó tiếng sấm nổ vang. 
Ánh sáng tái nhợt kia chiếu sáng gương mặt đầy máu bẩn của Đạp Tiên Quân. Gương mặt kia quá đáng sợ, Sư Muội cầm lòng không nổi lui lại một bước. 
Nhưng Sở Vãn Ninh lại không tự chủ được tiến lên hai bước. 
Vết máu. 
Máu đầy mặt, trừ trên mặt, làn da lộ ra bên ngoài cũng đan xen ngang dọc, huyết nhục bị xé rách. Hắn quả thực giống như một thi thể bị tách rời ra, nhưng vì lưỡi dao không đủ sắc bén mà xé xác tàn thất bại, toàn thân toàn vết rách, duy chỉ còn trên mặt mày vẫn giữ được dung mạo anh tuấn ngày xưa. 
"..." 
Môi Sở Vãn Ninh trắng xanh, y đứng trong mưa to tầm tã, nhìn hoạt tử nhân bị ngàn đao vạn xẻo. 
Hoạt tử nhân cũng nhìn chằm chằm y, tròng mắt hắc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/husky-va-su-ton-meo-trang-cua-han/655493/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.