Edit: Chu
Beta:
Hiểu?
Còn gì không rõ, Sư Minh Tịnh từ khi bắt đầu đã che giấu thân phận thật sự với Tử Sinh Đỉnh. Nhiều năm như vậy, y vẫn luôn tránh nhắc tới cha mẹ thân sinh của mình, cho dù thỉnh thoảng nhắc tới, lời cũng ít ỏi đã lộ ánh mắt bi thương, làm người ta không đành lòng hỏi tiếp.
Nói dối luôn có lỗ hổng, nói nhiều tất lộ, loại đạo lý dễ hiểu này Sư Muội sẽ không không hiểu nổi.
Lúc này quay lại nghĩ, Sư Muội từ nhỏ tới lớn, cho dù chịu ấm ức thế nào, chịu vết thương thế nào, quả thực không rơi một giọt nước mắt...
"Lên, bổn toạ dẫn ngươi tới cuối con đường xem thử."
Xe ngựa là ma tộc, toàn thân đúc từ lưu kim, dùng ngân thuỷ dung khảm với ma thuật, tiếp giáp càng xe như khắc hai người, bên trái là một nam tử râu quai nón, mắt trợn lên, cầm roi trong tay, cũng không biết người tạc tượng có thù oán gì với hắn, dáng vẻ người này bị khắc cực kỳ xấu xí, làm người thấy sinh lòng chán ghét. Bên phải có một nữ tử đẫy đà, hạ mi rũ mắt, cầm roi trong tay, cái này còn đỡ hơn chút, xấu thì cũng xấu, nhưng vẫn còn trên khả năng có thể chịu đựng.
Làm người không thoải mái nhất chính là năm bảy kẻ kéo xe ngựa ma, dùng năm thứ huyền phù linh lực, có thể phân rõ tứ chi cùng một cái đầu đầm đìa máu tươi—— này là giả, là gỗ khắc, nhưng Sở Vãn Ninh từng thấy dung mạo Câu Trần giả ở đáy Kim Thành Trì, nên dễ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/husky-va-su-ton-meo-trang-cua-han/655486/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.