*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Edit: Yuu Yuu 
Khương Hi không hé răng. Tiết Mông cũng không nói gì. 
Qua thật lâu, Khương Hi mới trầm mặt, biểu tình cực kỳ không được tự nhiên, đông cứng mở miệng, "Nếu ngươi đều nghe được. Cũng không cần ta nói lại." 
"..." 
"Ngươi đi dàn xếp hậu sự đi, theo quy củ Tử Sinh Đỉnh." Khương Hi đưa ánh mắt dời đi chỗ khác, hắn thậm chí không muốn nhìn thêm hai mắt của Tiết Mông. 
"Mẫu thân ngươi phó thác cho ta. Ta sẽ ở dưới chân núi chờ ngươi." 
Tiết Mông lung lay, nhưng cũng chỉ là lung lay không có chút ý nghĩa nào mà thôi. 
Nhiệt huyết cả người cậu đều giống như bị hút hết, chỉ là mấy đốt ngón tay động hai ba cái, tựa như đã tiêu hao toàn bộ khí lực của mình. 
Tiết Mông đột nhiên mãnh liệt nhìn về hướng Đan Tâm Điện sâu thẳm. Vết máu trên thảm do ngọn lửa làm cho nổi bật đã không còn rõ ràng như vậy, nhưng Tiết Chính Ung vẫn nằm sấp trên mặt đất. Lúc hắn không cười, tướng mạo hình như có chút già nua, nếp nhăn đều rất rõ nét, thái dương cũng sinh tóc bạc. 
Mà khương Hi cũng chỉ có dáng vẻ ba mươi tuổi, vĩnh viễn phong nhã hào hoa. 
Tiết Mông chậm rãi đi về phía trước vài bước, sau đó dừng lại. 
"Ngươi đi đi." 
Khương Hi quay đầu lại, thấy bóng lưng cô linh của Tiết Mông. 
Tiết Mông nói, "Ta không nhận ngươi, ngươi không phải cha ta." 
Nói xong, trở tay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/husky-va-su-ton-meo-trang-cua-han/655477/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.