Edit: Thiên Di 
Beta: 
Trong đại điện Giao Sơn, một ánh đèn lẻ loi loé lên. 
Nam Cung Liễu co bên bảo toạ ngủ quên mất, trong tay còn cầm hai quả quýt chưa ăn. 
Bỗng, chỗ ngoặt xuất hiện một thân hình cao gầy, bóng đổ lên người Nam Cung Liễu, thong thả đến gần. Bước chân người nọ rất chậm, cầm thêm gậy, trên sống mũi có vắt qua một lớp lụa trắng mềm mại, che hết cả mắt y. 
"Ưm......" Có lẽ tiếng gậy trúc gõ lên đất quấy rầy giấc ngủ của Nam Cung Liễu, gã tỉnh lại, dụi dụi mắt, có chút mờ mịt: "A, là bạn thân ca ca à...... Mắt huynh bị sao vậy?" 
Xuất hiện trong đại điện đúng là Sư Muội bị mù luôn xuất quỷ nhập thần, cố hết sức không xuất hiện trước mặt mọi người. 
Nam Cung Liễu ngơ ngẩn: "Không phải huynh tới Thiên Âm Các ư?" 
Sư Muội lắc lắc đầu: "Nói ra thì rất dài, nên không kể với ngươi." Hơi dừng lại, lại nói, "A Liễu, trên bàn ta vẫn còn để một quyển binh phổ Trân Lung, ngươi có thể giúp ta tìm chút không?" 
"Chuyện này có gì không thể." Nam Cung Liễu lập tức tới bàn tìm, rất nhanh đã tìm được túi gấm chế thành binh phổ kia, "Đây nè." 
"Đa tạ." 
Ngón tay thon dài của Sư Muội chậm rãi vuốt lên mặt gấm, mắt y đã mù, không thấy chữ bên trên, nhưng loại binh phủ này không chỉ dùng mỗi chữ chép lại, vì phòng nhỡ đâu, dùng linh lực cũng có thể đọc. Y đứng trong đại điện trống trải, đọc từng chút nội dung ghi trên, viết trên đó, là Hoa Bích Nam trước đây 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/husky-va-su-ton-meo-trang-cua-han/655463/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.