Edit: Chu 
Beta: Shira 
Nghe tới đó, Huyền Kính đại sư của Vô Bi Tự thở dài: "A di đà phật, Mặc công tử quả nhiên không phải cháu ruột của Tiết chưởng môn, nghiệt duyên mà." 
Có người phản ứng lại: "Hả... Là hắn?" 
Tu sĩ chung quanh khó hiểu nói: "Là hắn cái gì?" 
"Là đứa trẻ đưa ra chủ ý nhốt Mặc Nhiên vào chuồng chó à?" Người nọ bỗng dưng nói, "Tuổi gần bằng Mặc Nhiên, là con trai của Mặc nương tử." Gã nghĩ vậy, bỗng thể hồ nhất quán, chợt bừng tỉnh nói, "Ta hiểu rồi, hoá ra ngươi giết hai mẹ con họ, tu hú chiếm tổ, cũng không phải vì tham lam, mà vì cừu hận!" 
Ít người nghe phân tích như vậy, cảm thấy rất có lý, ầm ầm quay đầy lại nhìn Mặc Nhiên với ánh mắt khinh thường, lại thương hại. 
"Kể tới đó, cũng hiểu được rồi." 
"Ầy, người đáng giận tất sẽ có chỗ đáng thương mà." 
Trong tiếng nghị luận than ngắn thở dài, Mộc Yên Ly hắng giọng, chung quanh lập tức an tĩnh lại. 
Nàng ta nói: "Mặc công tử, ta nghe nói, hàng năm ngươi ăn không no ở Tuý Ngọc Lâu, còn chịu ngược đãi, ma ma xưa nay luôn giận thì đánh ngươi, có phải không?" 
Mặc Nhiên nói: "... Ừ." 
"Con trai ma ma kia, chính là đứa trẻ năm đó đưa ra chủ ý nhốt ngươi vào chuồng chó, có đúng không?" 
"Không sai." 
Mọi người thấy suy đoán vừa rồi được chứng thực, thở dài càng nhiều, liên tục gật đầu: "Ầy, các ngươi xem, quả nhiên vì cừu hận mà sinh sát khí. Nói vậy thì hắn rất hận hai mẹ con kia nhỉ." 
Bọn họ nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/husky-va-su-ton-meo-trang-cua-han/655451/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.