Edit: Thiên Di 
Beta: Shira 
"........." 
Như ngũ lôi oanh đỉnh, cứng đờ tại chỗ. 
Không thể tin nổi... Không thể tin nổi... Sư Muội đang làm gì? Sư Muội đang nói gì?! Chuyện này đến tột cùng là thế nào? 
Mặc Nhiên nhất thời không nuốt trôi nổi kinh biến này, hắn thậm chí không cảm thấy vừa rồi Sư Muội hôn Sở Vãn Ninh, hình ảnh này quá đáng sợ, chính mắt hắn thấy hắn cũng cho rằng mình sinh ra ảo giác. 
Hắn dùng tay đỡ trán, huyệt thái dương nảy lên thình thịch, trong đầu là hình ảnh thiếu niên Sư Muội cười ấm áp, ôn nhu gọi: "A Nhiên." 
Người trước mắt này... Y thế mà... Thế mà... 
Quả thực khiến lông tóc dựng đứng. 
Sư Muội thích... Sư tôn? 
Sao có thể?!!! 
Sư Muội chưa từng biểu hiện bất cứ cảm xúc yêu sư tôn bao giờ, nếu nói Tiết Mông thích Sở Vãn Ninh, còn thuyết phục người khác hơn Sư Muội thích Sở Vãn Ninh. Sư Muội sao có thể thích chứ? Y vẫn luôn cung kính cẩn thận, cũng rất ít nói, thậm chí không dính theo sư tôn. 
Sau khi lên lớp, sau khi xong việc, đã quy quy củ củ rời đi... 
Sao có thể. 
Sư Muội đứng dậy, nheo mắt, nhìn Mặc Nhiên doanh doanh, cười thành tiếng: "Hình như ở đây có kẻ bị ta doạ rồi?" 
"Huynh... Quả thực... Hoang đường..." 
"Hoang đường?" Sư Muội dù bận vẫn ung dung, "Tiểu sư đệ của ta ơi, rốt cuộc là ai hoang đường ấy nhỉ? Khi dễ sư tôn thảm như vậy, chẳng lẽ là ta à?" 
Mặc Nhiên bỗng đỏ mặt, trong mắt vừa phẫn nộ vừa mờ mịt. 
Cho dù là bất cứ kẻ nào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/husky-va-su-ton-meo-trang-cua-han/655435/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.