Edit: Shizu 
Trên đài chiêu hồn Nho Phong Môn, Từ Sương Lâm nhìn từng đốm từng đốm sáng kim sắc trong bóng đêm, chợt thấy cực kì giống một đêm nguyên tiêu tuyết rơi nọ, hắn lần đầu tiên đốt giấy. 
Nháy mắt đốt thành tro, chỉ còn lại đốm lửa tàn, trải qua năm tháng, làm hắn bị phỏng. 
Cầu ba người La Phong Hoa, Nam Cung Nhứ, Nam Cung Liễu. 
Có thể cả đời sống chết vì nhau. 
Nhưng nhân gian này từ lâu đã không còn Nam Cung Nhứ, hiện giờ đứng ở đây là Từ Sương Lâm, là kẻ điên là ác ma từ sâu trong địa ngục bò lên lấy mạng tất cả chính nhân quân tử trên thế gian. 
Không còn Nam Cung Nhứ nữa. 
Hắn cũng giống như tên của hắn, phiêu linh không nơi nương tựa, chìm nổi trong thiên địa mênh mông. 
Bị năm tháng nghiền nát, tảng đá cũng biến thành sỏi vụn. 
Huống gì là một đóa tơ liễu nhỏ bé. 
Qua nhiều năm như vậy, cây liễu trở nên già nua, sắc hoa điêu tàn, cánh hoa du du đãng đãng, cuối cùng không phải là hoa rơi đẹp đẽ, mà là khắp đồi núi đều là máu, hận ý che trời lấp đất. 
Nhưng mà vì sao, hắn lại đem những thứ La Phong Hoa từng dạy hắn, cố hết sức mình truyền lại cho Diệp Vong Tích, vì sao thấy người chính nhân quân tử lương thiện, lại sinh lòng trắc ẩn, không thể ra tay tàn nhẫn. 
Vì sao.... 
Vì sao lại khóc. 
Từ Sương Lâm quỳ gối trên đài chiêu hồn, rốt cuộc gào khóc thất thanh, nước mắt chảy xuống theo khuôn mặt vặn vẹo, đáng ghê tởm của hắn, hắn ôm lấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/husky-va-su-ton-meo-trang-cua-han/655418/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.