Edit: Chu 
Beta: Shira 
Tiết Mông phát ngốc đứng đờ tại chỗ, mới đột nhiên nổi giận đùng đùng, mới giận dữ quát lên với Mai Hàm Tuyết: "Đồ chó, ngươi nói ai ngốc?" 
Tiết Chính Ung kéo cậu lại: "Mông nhi!" 
"Tên này nói ta ngốc!" 
"Được được, con nghe nhầm rồi, rõ ràng Hàm Tuyết chưa nói gì cả." 
"Đó là vì hắn hạ giọng nói bên cạnh tai con!" 
Bên này cãi cọ ầm ĩ, Khương Hi bên kia đang kiểm kê số người bị thương, dò xét thế cục. Xem xét xong kết quả Khương Hi để mọi người nghỉ ngơi một lát, nên chữa thương thì chữa thương, nên đả toạ thì đả toạ. Hết cách, chiến lực hung mãnh nhất đã tiêu hao rất nhiều, giống như cung còn chưa kéo căng, mũi tên đã bị mòn mất, tùy tiện tiến lên tiếp như vậy, nếu lại có chuyện bất ngờ, chỉ sợ không kịp ứng phó. 
Phân phó xong việc, Khương Hi đi tới bên cạnh Nam Cung Tứ: "Nam Cung, ta có một số chuyện muốn hỏi ngươi." 
"Mời Khương chưởng môn nói." 
Khương Hi không nói, mà liếc nhìn Diệp Vong Tích một cái. 
Nam Cung Tứ nói: "Nàng ấy không cần tránh." 
"Vẫn tránh đi một chút thì tốt hơn." Khương Hi nói, ánh mắt hạ xuống, dừng trên ngực Nam Cung Tứ, đó là vị trí linh hạch của Nam Cung Tứ. 
Đợi Diệp Vong Tích đi rồi, Khương Hi ngồi xuống bên cạnh Nam Cung Tứ. 
"Linh hạch ngươi giờ phải làm sao? Định lừa à?" 
Ánh mắt Nam Cung Tứ ảm đạm đi một chút: "Ta cũng không biết nên nói sao cho nàng ấy nữa." 
"Ngươi sợ nàng ấy sẽ ghét ngươi? Kỳ thật ngươi nghĩ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/husky-va-su-ton-meo-trang-cua-han/655412/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.