Edit: Chu
Beta: Shira
Mặc Nhiên không trả lời, cũng không đáp lại, hắn đi lên phía trước, không chút phân trần mà ôm lấy Sở Vãn Ninh.
"... Ngươi sao thế?"
Quần áo nơi ngực hơi lạnh cùng thân thể ấm áp.
"Sao lại khóc?"
Hắn không biết, mơ, hay là thật?
Hắn không rõ, nhưng mà Hồng Liên Tạ Thủy, không có thân thể lạnh băng của Sở Vãn Ninh, sư tôn của hắn còn sống, còn đang lo khớp của Dạ Du Thần không đủ linh hoạt, đang nghĩ xem nên bôi dầu hay là đánh véc-ni (loại sơn bóng dùng cho đồ gỗ).
Như vậy tựa hồ đủ rồi.
Hắn nhất thời sa vào đây, không muốn tỉnh lại.
Hắn và Sở Vãn Ninh cùng làm xong cơ giáp, sắc trời đã muộn, vì vậy hắn kéo Sở Vãn Ninh vào trong phòng, như trong kiếp trước, giao cổ triền miên cùng y, nhĩ tấn tư ma.
Sở Vãn Ninh trong mộng cũng không phục tùng như vậy, y luôn ngoan tuyệt như vậy, không buông bỏ nổi như vậy.
Cho dù lúc trên giường có cực hạn vui sướng, khi phát tiết bắn ra vẫn thường cắn môi dưới, mắt phượng vương lệ, lại không hé răng, chỉ nặng nề thở dốc, không ngăn lại nổi.
Ánh nến không tắt, ánh sáng hoà thuận vui vẻ chiếu rọi lên gương mặt người dưới thân, Mặc Nhiên gần như si mê mà chăm chú nhìn gương mặt y ý loạn tình mê, hắn chăm chú nhìn ngũ quan Sở Vãn Ninh, mặt mày, chăm chú nhìn đôi mắt đen nhánh của Sở Vãn Ninh, trong mắt chứa ánh lửa.
Ánh nến lay động, như cánh hoa rơi xuống hồ sâu.
Lúc Mặc Nhiên luật động, cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/husky-va-su-ton-meo-trang-cua-han/655409/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.