Edit: wiz.
Thông báo sáng sớm ngày thứ hai, Sở Vãn Ninh rất sớm liền tỉnh.
Nhưng y không rời giường, bởi vì y lặng lẽ nhìn từ trong mành ra, phát hiện Mặc Nhiên còn ngủ, đơn giản mà trải, dựa gần mép giường.
Cách mành xem không được rõ ràng, Sở Vãn Ninh kiềm chế một lát, vẫn không thể nhịn, y vươn tay, định vén kẽ rèm lên một chút, nhưng tay chưa chạm đến la rèm thì đổi thành một ngón tay, dùng đầu ngón tay, chỉ xốc lên một chút ít.
Giống như chỉ cần một ít như thế, sẽ không tính là mình nhìn lén.
Thanh hi từ giấy cửa sổ sái lạc tiến vào, đỏ rực mang điểm kim sắc quang mang, bị tài thành hẹp dài cắt hình, chiếu lên khuôn mặt anh tuấn của Mặc Nhiên.
Sở Vãn Ninh thật lâu không có xem qua diện mạo hắn lúc ngủ, y an tĩnh nhìn, nhìn thực cẩn thận, chăm chú nhìn thật lâu.
Lâu đến mức y không tự chủ được mà nhớ tới một năm kia khi Mặc Nhiên mới vừa được Tiết Chính Ung mang về Tử Sinh Đỉnh. Một thiếu niên có chút thẹn thùng, khi vui vẻ lại có thể phát ra ra ánh sáng nhiệt liệt như lửa, không có việc gì liền thích dính mình, nói cái gì, cũng muốn bái mình làm vi sư.
Đuổi cũng không đi.
Lúc thấy ở Thông Thiên Tháp trước đó, Sở Vãn Ninh khăng khăng không thu đồ, bởi vì cảm thấy lời nói "Y nhìn ôn nhu nhất, ta thích nhất" này quả thực vớ vẩn, không thể tin.
Vì thế, y đoán Mặc Vi Vũ mười bốn tuổi.
Nghe người ta nói, Mặc Vi Vũ vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/husky-va-su-ton-meo-trang-cua-han/655371/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.