Edit: Shizu
Sở Vãn Ninh buộc đuôi ngựa xong, liền ra bên ngoài rửa chén, ba cái chén, rửa thật lâu cũng không thấy y vào nhà.
Mặc Nhiên ngồi ở trên giường, có chút nôn nóng bất an, ngón tay vô ý thức mà sờ vào kẽ hở mép giường, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Làm sao bây giờ.
Hắn suy nghĩ.
Buổi tối hôm nay, nên ngủ như thế nào đây?
Chuyện này nhìn đơn giản như vậy, kỳ thật là vấn đề nan giải.
Mặc Nhiên không hiểu rõ tâm ý Sở Vãn Ninh, chính mình càng là thiên nhân giao chiến, dục vọng cùng lý trí đánh đến khí thế hừng hực.
Lúc này, rèm cửa được vén lên, Sở Vãn Ninh bí mật mang theo hàn ý bên ngoài, mang chén đã rửa sạch vào trong phòng. Y nhìn Mặc Nhiên ngồi ở mép giường liếc mắt một cái, ánh nến lách tách, ánh mắt y tựa hồ có chút vi diệu, nhưng ngay sau đó mi mắt mang theo vui vẻ, Mặc Nhiên rốt cuộc chưa kịp nhìn rõ ràng, y đã đưa lưng về phía hắn, ngồi ở bên cạnh bàn.
“Sư tôn chưa ngủ sao?”
Lời vừa ra khỏi miệng, liền cảm thấy mình nói sai rồi. Như thế nào lại nghe như đều cảm thấy như là một nam nhân khát, vội vàng mà mời ái nhân lên giường nghỉ tạm.
Sở Vãn Ninh không quay đầu lại, nhàn nhạt nói: “Ta còn có chút việc phải làm. Ngươi mệt thì ngủ trước đi.”
“Ta cũng không ngủ.” Mặc Nhiên nói, “Sư tôn muốn làm chuyện gì? Ta giúp người.”
“Ngươi không giúp được, đêm nay ta muốn làm ngưng âm hải đường hoa.” Sở Vãn Ninh nói, giơ tay, đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/husky-va-su-ton-meo-trang-cua-han/655366/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.