Edit: Chu 
Beta: 
Chỉ trong nháy mắt, Từ Sương Lâm bị cánh tay từ sinh tử môn vươn tới, kéo vào không gian khác, Nam Cung Tứ muốn đuổi theo, nhưng căn bản không có khả năng, vết nứt không gian sau khi cả người Từ Sương Lâm đi vào lập tức khép lại, ầm ầm đóng chặt. 
Trong trời đêm không còn dư lại cái gì, chỉ còn góc áo nhỏ của Từ Sương Lâm, chưa kịp rút vào khi sinh tử môn khép lại, đang lay động, trong tĩnh mịch, rơi vào hồ, vải may trắng bị nước thấm ướt, thong thả chìm xuống đáy hồ… 
“Sao có thể.” Mặc Nhiên lẩm bẩm, “Trên đời này sao lại có người chân chính nắm giữ thời không sinh tử môn?” 
Kiếp trước làm Đạp Tiên Quân, hắn biết rõ, trên đời có ba loại cấm thuật: Trân Lung Kỳ Lục, bí thuật trọng sinh, thời không sinh tử môn. 
Hai loại cấm thuật trước tuy khó tập, nhưng ở đất Tu Chân giới không phải chưa từng nghe thấy, ví dụ như mình kiếp trước, như Hoài Tội đại sư, hoặc một số người có thể thi triển hai loại thuật pháp này. 
Duy chỉ có ghi chép về thời không sinh tử môn, trong sử sách ghi lại ít ỏi không có mấy, lần phát sinh gần nhất cũng cách mấy ngàn năm trước, vì một vị tông sư quá đau buồn khi mất đi ái nữ, đau lòng khó nhịn, vì thế mở ra mấy quyển cấm thuật này, muốn đưa con gái từ một thời không khác về thế giới của mình. 
Nhưng mà, hành động của ông bị chính mình ở một thời không khác nhận ra, đều là phụ thân, “ông ta” ở thế 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/husky-va-su-ton-meo-trang-cua-han/655360/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.