Edit: Thiên Di
Beta:
Trong đó có một tờ giấy mỏng, viết ngắn gọn mấy câu.
Mặc Nhiên nhìn thoáng qua, tâm lại hạ xuống, cơ hồ là âm thầm thở hắt ra một hơi, giờ mới phát hiện trọng sam của mình đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Tiết Mông cũng ngó đầu qua nhìn.
“Cái gì thế.” Vừa nhìn thấy, mày nhăn lại, “Chuyện gì thế này?”
“… Bằng không thì có thể nói cái gì được, ta với nàng ta không quen thân.” Dưới sự nhẹ lòng, Mặc Nhiên thật sự cười lên, đặt giấy trên mặt bàn, “Ngươi xem chuyện kỳ quặc như vậy, cũng doạ ta thật sự.”
Hoá ra, mấy năm nay Mặc Nhiên hối hả ngược xuôi ở ngoài, chém yêu trừ tà có chút danh tiếng, trong đó có một con cá chép tinh, làm hại Vân Mộng Trạch nhiều năm, vì pháp lực nó cao thâm, lại ở nơi hoang vắng, không ít tu sĩ từng tới ứng chiến, cuối cùng đều bị nó biến thành xương trắng.
Tuy bảo Vân Mộng Trạch ngập tràn yêu khí, là nơi cực dễ tìm yêu quái để tu luyện, nhưng cá chép không phải loài có tính công kích cao, theo lý tu thành yêu, cũng không mạnh như vậy được. Mặc Nhiên đấu với nó hơn tám mươi hiệp, rốt cuộc cũng dùng Gặp Quỷ, mổ bụng nó ra, thế mới biết rõ nguyên do trong đó.
“Năm đó con cá chép tinh kia, chứa một vọng thư tinh thạch trong bụng.” Mặc Nhiên cười nói, “Tinh thạch này ngưng tụ ngàn năm nguyệt hoa, là cực phẩm linh thạch, dùng để luyện vũ khí, hoặc tu luyện linh hạch, đều là vật tốt nhất.”
Sở Vãn Ninh nói: “Nàng ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/husky-va-su-ton-meo-trang-cua-han/655337/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.