Vi Vũ, nhắm mắt lại đều là khuôn mặt nam nhân anh khí bức người kia, ánh mắt đen trầm, cương nghị cùng ôn nhu triền miên bên trong.
Sở Vãn Ninh thầm mắng một tiếng, đá chăn thật mạnh, chăn trượt xuống mép giường, y nằm hình chữ đại (大),ngửa đầu nhìn trần nhà, ánh mắt bối rối.
Y dùng toàn lực vớt mình ra khỏi bể ái dục, cắt đứt tình ái, tới tận khi sức cùng lực kiệt.
"Mặc Vi Vũ ngươi đồ súc sinh." Y lẩm bẩm nói vậy.
Quay đầu, lại không thoát khỏi suy nghĩ khi nãy, thân thể nóng bỏng nhìn thấy trong Diệu Âm Trì như còn hiện ngay trước mắt, thấy bả vai hắn rộng, đường cong sắc nét, xoay người, nước trong hồ chảy xuôi theo cơ thể...
Y đột nhiên bật dậy, sắc mặt xanh mét, cũng không dám tiếp tục nghĩ nữa.
Tiện tay nhặt một quyển sách, tựa như vớ được cọng rơm cứu mạng.
Sở Vãn Ninh anh minh một đời đáng thương, giờ lại lưu lạc tới mức phải dựa vào sách vở mới có thể thoát khỏi tâm ma. Mở quyển sách không biết là Tiết Mông mua loại gì ra, nhìn hồi lâu mới thấy hàng loạt chữ nhỏ chi chít, Sở Vãn Ninh lúc đầu còn xem chưa hiểu, qua hồi lâu, mới nhận ra mình đang đọc cái gì.
Chỉ thấy trên trang giấy hơi mỏng, vô cùng đoan chính mà viết một hàng chữ:
"Năm anh kiệt có kích cỡ hàng đầu Tu Chân giới"
Mỗi chữ đều hiểu được, nhưng đứng bên nhau, lại làm Sở Vãn Ninh không rõ lắm.
Năm anh kiệt... Kích cỡ... Hàng đầu?
Kích cỡ gì cơ?
Vóc người ư?
Nhìn xuống chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/husky-va-su-ton-meo-trang-cua-han/655321/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.