Sở Vãn Ninh tuy không nghe thấy Dung Cửu ở phía sau hô cái gì, nhưng đã nhận ra sự thật, không cần giải thích nhiều, y cũng hiểu được khi nãy ở kho hàng là Dung Cửu cố tình kích y, muốn y nổi giận, chuẩn bị tốt cho thời cơ chuồn đi mật báo.
Nghĩ đến mình vì chút tình cảm riêng, giờ gặp phải chuyện liên quan đến Mặc Nhiên, lại không thể bình tĩnh nổi, vậy mà có thể vì dăm ba câu đã bị lừa gạt, Sở Vãn Ninh hơi nghẹn.
Y nhìn Mặc Nhiên vội vã chạy trốn cách mình gang tấc, nhịn không được hỏi một câu: "Ngươi về sau... Có đến Đào Tiên Lâu nữa không?"
Thình lình nghe thấy cái tên làm mình bị phạt, chân Mặc Nhiên hơi trượt, giận dữ mắng to: "Tên súc sinh Dung Cửu này! Hắn nói ta về sau vẫn đến Đào Tiên Lâu?! Sao ta có thể đến nữa chứ! Sư tôn người vì giận chuyện này, nói ta lừa người ư?"
"..."
"Sau khi lên Thiện Ác Đài ta đâu còn đến những chỗ như thế nữa... Những thứ đó, ta chưa từng lừa gạt sư tôn, nếu mà sư tôn không tin, cứ dùng Gặp Quỷ trói ta thẩm vấn lại."
"... Không cần."
Sở Vãn Ninh rủ mắt, nhìn Gặp Quỷ mình vẫn nắm chặt trong tay, nghĩ đến mình mặc kệ không hỏi, đã dùng linh lực trên dây liễu đánh Mặc Nhiên thịt bong da tróc, thật sự là...
Chờ một chút, thần võ?!
Ánh lửa trên Gặp Quỷ chiếu lên gương mặt y sáng ngời trong đêm, Sở Vãn Ninh nhìn chằm chằm một lát, trong lòng đã nổi sóng to gió lớn, thử đem linh lực trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/husky-va-su-ton-meo-trang-cua-han/655309/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.