Hành cung của Tứ Quỷ vương chỉ có một cửa vào, bên ngoài có cấm vệ canh giữ. Mặc Nhiên tất nhiên không ngốc đến mức đi bằng cửa chính, hắn nhảy lên mái nhà, lại lo lắng ánh sáng của Dẫn Hồn Đăng sẽ dẫn tới chú ý không cần thiết, bởi vậy cất đèn vào túi càn khôn, vượt nóc băng tường giăng khắp mái nhà, thân ảnh nhanh đến mức giống một tia chớp màu đen.
Toà hành cung này nhìn từ bên ngoài đã rất hùng vĩ, bên trong hành lang gấp khúc, chồng chất. Mặc Nhiên phi thân nhảy vọt lên một mái nhà, nhẹ nhàng linh hoạt hạ người xuống, như hoà thành một màu với gạch ngói. Hắn giương mắt nhìn xuống dưới, cả tòa hành cung như một toà thành nhỏ, đúng là một chút khó nhìn tới biên.
Mặc Nhiên vô cùng nôn nóng.
Cuối cùng hắn cũng biết vì sao lúc trước nam nhân kia không chịu nói với mình chỗ mà sư tôn đang ở, hẳn do sợ đắc tội Quỷ vương. Nhưng giờ khắc này tuy hắn biết Sở Vãn Ninh trong hành cung, lại bó tay không có cách gì——
Cung thất của nơi này không có một ngàn cũng có chín trăm, Sở Vãn Ninh ở nơi nào?
Hắn giống như một người sắp tìm được trân bảo, tâm và tay run rẩy lợi hại hơn lúc đầu.
Sư tôn...
Người ở đâu?
Đang suy tư, chợt thấy ở góc rẽ có một đoàn người dẫn theo phong đăng đỏ sậm, lướt qua đất đi tới. Bọn họ khoác lên giáp trụ kim hoàng, đi giày chiến. Từng kẻ sát vào nhau đi tới đường dành cho người đi bộ, đổi hướng liên tục, đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/husky-va-su-ton-meo-trang-cua-han/655301/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.