(Vui lòng không mắng chửi nhân vật quá nặng lời.)
Bỗng dưng ngẩng đầu, nhìn theo tiếng động kia.
Một kẻ khoác áo choàng đen viền tím chỉ vàng xuất hiện cuối hành lang. Thân hình gã cao lớn đĩnh bạt, cả người đều che kín, ngay cả mặt cũng che lụa đen, đôi mắt lộ trong đêm tối cũng không thể nhìn rõ.
Người đó cầm trong tay, là một thanh đao.
Thân đao mỏng dài, toàn thân đen trầm, nhưng sắc bén khó ngờ.
Bất Quy.
"Ai!"
"Ta là ai, cũng không quan trọng." Người nọ lạnh lùng nói, giọng thực cổ quái, như cố tình làm vặn vẹo đi, "Ngươi chỉ cần rõ ta biết ngươi."
Mặc Nhiên rùng mình, nhưng vẫn tỏ vẻ trấn định, đầy cảnh giác.
"Dù sao ta cũng chỉ là một đệ tử của Tử Sinh Đỉnh, ngươi biết ta làm gì, có ý gì?"
"Đệ tử của Tử Sinh Đỉnh? À, không sai, nhưng mà, chẳng lẽ ngươi đã quên mất, ngươi cũng là Đạp Tiên Quân, là Đế quân Nhân giới, là đệ tử sát sư chứng đạo, là vong hồn trốn về trên đường Hoàng Tuyền."
Mỗi câu mỗi chữ gã nói, khiến máu Mặc Nhiên đóng băng lại từng tấc.
Đạp Tiên Quân.
Đồ sát bảy mươi hai thành Nho Phong Môn.
Đế quân Nhân giới.
Cưới nữ nhân đẹp nhất trên đời, sát sư diệt thân, lên ngôi đứng trên đỉnh cao.
Kẻ nọ lãnh đạm nói: "Ngươi là, Mặc Vi Vũ."
Mặc Vi Vũ.
Tội ác tày trời, chết ngàn lần không thể siêu sinh.
Mặc Vi Vũ, nên bị băm thây vạn đoạn ở Tử Sinh Đỉnh, moi tim moi mắt, chết không toàn thây.
"Ngươi là ai!!"
Hai mắt Mặc Nhiên đỏ đậm, vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/husky-va-su-ton-meo-trang-cua-han/655278/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.