Edit + Beta: Chu 
Ừm... Nếu linh hồn kiếp trước quay về, tu vi hùng mạnh của kiếp trước, có thể cũng quay về không? 
Mặc Nhiên thử vận linh lực, cảm nhận linh lực trong người, tuy dồi dào, nhưng không cường đại. Nói cách khác, tu vi của hắn không được kế thừa lại. 
Nhưng mà việc này cũng chẳng sao, hắn trời sinh thông minh, tính giác ngộ lại cao, cùng lắm thì tu luyện lại, cũng không có gì ghê gớm. Huống chi việc trùng sinh đã là chuyện vui, mặc dù không được hoàn mỹ, cũng đều bình thường. Mặc Nhiên nghĩ vậy, liền thu răng nanh lại, như dáng vẻ thiếu niên mười lăm tuổi nên có, cực kỳ vui vẻ chuẩn bị quay về môn phái. 
Ở ngoại ô, chợt có xe ngựa đi qua, bánh xe lăn nhanh, lúc này sẽ chẳng có ai chú ý đến Mặc Nhiên vừa mới mười lăm tuổi. 
Thỉnh thoảng có thôn phụ bận rộn nơi đồng ruộng, rảnh rỗi ngẩng đầu lên, thấy thiếu niên đẹp mắt lạ thường, ánh mắt sẽ sáng ngời, hai mắt nhìn chằm chằm. 
Mặc Nhiên cũng cười hì hì, không chút khách khí nhìn lại, đến tận khi khiến người phụ nữ có chồng đó nhìn đến đỏ mặt, cúi đầu xuống. 
Chạng vạng tối, Mặc Nhiên vào trấn Vô Thường, nơi cách rất gần Tử Sinh Đỉnh, chiều hôm hiện một vầng hồng nhạt như máu, chiếu lên ngọn núi nguy nga nhuộm đỏ. Sờ bụng, hơi đói, vì thế hắn quen cửa quen nẻo vào tửu lầu, nhìn thẻ bài màu đỏ viết chữ đen ghi tên đồ ăn trước quầy, nhanh nhẹn chọn món nói: "Chưởng quầy, cho một đĩa bổng bổng kê, một đĩa phu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/husky-va-su-ton-meo-trang-cua-han/258107/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.