"... Uyển Uyển!" Bà Ngoan túm chặt Uyển Uyển đang cố gắng chuồn đi, "Không ngủ một giấc no say đi, bên ngoài mặt trời chói chang như thế, cháu ra ngoài làm gì?"
Uyển Uyển có chút lần lững, bà Ngoan nhanh trí, không dễ bị lừa được như ông nội, cô chỉ có thể quay trở lại giường và nằm xuống, nhưng trong lòng cô luôn nhớ đến con hươu đang đợi phía sau đền thờ.
Anh ta đang đợi cô.
Trước một điều bất ngờ chưa biết đến, không lo sợ là giả. Nhưng không biết tại sao, Uyển Uyển không thể nào kiềm chế được sự khao khát muốn gần gũi với anh ta, mặc dù họ mới gặp nhau vào ngày hôm qua.
Có lẽ... vì hươu thần quá hiền lành và vô hại?
Lúc nhìn thấy anh ta lần đầu, trong đầu Uyển Uyển chỉ hiện ra hai từ "thánh thiện", sau đó là "tuấn tú".
Phần thân trên trần trụi như một người đàn ông, cơ bắp trải dài xuống đến bụng, nối liền với nửa dưới cơ thể là thân hươu khỏe mạnh.
Tóc dài mượt mà tung bay, đầu gắn hai cặp sừng trắng như tuyết.
Mắt ấm áp, đôi môi hồng nhạt.
Lúc mỉm cười để lộ má lúm, trên người mang hương trà thơm dịu.
Nhớ lại cảnh tượng hôm qua, tất cả những thứ Uyển Uyển thấy khiến cô không thể không thấy rung rinh.
Hươu thần đến gần, giơ tay phải về phía cô, cánh tay săn chắc, cơ bắp cuồn cuộn, tạo ra một tư thế tuyệt đẹp. Ôi, nhìn thôi đã thấy khỏe mạnh, chỉ một cánh tay là có thể bế bổng Uyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huou-than-ho-menh/2897517/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.