Đột nhiên một người xa lạ gọi tên mình, Bạch Tiểu Như đương nhiên bị hù dọa không nhẹ.
Cô lùi ra sau một bước, giữ khoảng cách với người xâm nhập liều lĩnh trước mắt này, sau đó nhờ ngọn đèn đường chiếu sáng, cô dần dần thấy rõ khuôn mặt đối phương.
Là Tần Long.
Bạch Tiểu Như hơi thở phào nhẹ nhõm, rồi lại âm thầm nắm chặt tiền mặt trong tay, toàn thân đề phòng hỏi: “Cậu làm gì?”
Hỏi xong, cô lại giả vờ không biết rõ tình hình: “Sao cậu ở chỗ này?”
Tần Long đút hai tay trong túi, vẫn là dáng dấp tùy ý buông thả hồi ban ngày, anh người cao chân dài, nhẹ nhàng đá văng hòn đá ban nãy, vừa nghiêng mặt nhìn cô, thờ ơ nói: “Tôi theo dõi em.”
Bạch Tiểu Như đương nhiên không tin câu này của anh, trong lòng suy đoán anh đã biết rõ số lầu nhà cô từ lâu, hoặc có lẽ trùng hợp gặp được lúc này.
Nhưng mặc kệ là loại nào, đều khiến đáy lòng cô có chút phòng bị.
Người cô lui xa chút, thấy anh đứng cản giữa đường, định vòng qua phía bên trái, mới vừa lướt qua vai anh, lại bị anh đột ngột duỗi cánh tay ra ngăn lại.
Bạch Tiểu Như dừng bước ngẩng đầu nhìn anh, trong lòng vẫn che giấu vẻ sợ sệt, không rõ ý đồ của anh.
Cơ mà đây là ở trong tiểu khu, hàng xóm người quen lui tới nhiều, cũng không sợ anh làm ra hành động điên cuồng gì ngay tại chỗ.
“Em ăn cơm chưa?” Anh đột nhiên cúi đầu tiến lại gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huou-lac-loi/2872750/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.