Bạch Lộc không có cảm giác an toàn, chuyện này cô chẳng hề thừa nhận, anh cũng không hỏi nhiều, nhưng trong lòng hiểu rõ.
Thế nên mỗi khi cô ôm anh từ phía sau, anh đều sẽ im lặng một lúc, chờ qua một hồi lâu, anh xoay người lại đặt cô trong lòng, để đầu cô kề sát trước ngực anh, bàn tay vuốt ve chậm rãi từ trên đỉnh đầu vuốt xuống, cuối cùng vỗ nhẹ lưng cô, giống như dỗ dành một đứa nhỏ.
Nếu đã ôm, thì anh không thể hút thuốc nữa, anh ném điếu thuốc xuống đất, dùng chân giẫm mạnh dập tắt.
Hôm đó bọn họ cũng không rảnh rỗi, hình như làm rất nhiều việc, lại dường như chẳng làm gì cả.
Vào chập tối hai người ra ngoài đi dạo tản bộ, thuận tiện ăn cơm bên ngoài, tựa như trôi qua một ngày chưa từng xảy ra bất cứ chuyện buồn phiền nào.
Ngày hôm sau Bạch Lộc quay về phòng tư vấn tiếp tục đi làm.
Chấm dứt công việc thực tập, cô cũng chính thức bắt đầu toàn bộ quá trình tiếp đãi giúp đỡ khách của mình, chứng lo âu, áp lực công việc, mâu thuẫn hóa quan hệ gia đình đủ loại phiền não, cô đều ghi chép lại từng cái, cũng nhẫn nại khơi thông với bọn họ.
Một tuần trôi qua, cô gần như thích ứng với khuôn mẫu mới.
Lúc rảnh rỗi, cô pha một tách trà lài cho mình, ngồi trên ghế nhấp môi uống một ngụm, sau đó lẳng lặng nhắm mắt nghỉ ngơi.
Thực ra tình trạng hiện nay đối với cô mà nói đã khá hài lòng, có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huou-lac-loi/2872740/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.