Ở trong tiềm thức, Bạch Lộc không hề hoàn toàn coi nhẹ đại danh từ cô gái tươi cười này, cho dù cô hiểu lầm dòng ký tự kia, nhưng người này thật sự tồn tại.
Người như vậy cho dù vĩnh viễn biến mất, cảm giác tồn tại vẫn mãnh liệt.
Bạch Lộc cũng có thể từ trong biểu cảm trên khuôn mặt của anh nhận thức trước kia anh và người khác ở cùng thế nào. Đề cập đến điểm này, cô rất dễ dàng có thể đi sâu vào sự phỏng đoán, mặc dù cô biết kiểu tư tưởng như vậy không có lợi đối với mình, còn có thể khiến tâm trạng của mình trở nên tệ hại.
Một bữa cơm trưa, cô ăn không yên lòng, còn phải làm ra vẻ như chẳng có chuyện gì.
Đáy lòng có sự ghen tị đang lên men, muốn cố hết sức loại bỏ cũng vô dụng, tựa như một cây gai ẩn hình, lúc nào nhớ tới đều bị đâm một cái.
Thật không phải nói cô gái kia đáng ghét, mà là cô không chắc chắn về anh, sự không chắc chắn này vào lúc sáng cô thẳng thắn với anh, hoàn toàn không đi về phía tâm lý, thoáng như lúc ấy cô thật sự chỉ nghĩ tới hai bên.
Nhưng giờ nghĩ đến, chuyện cô cần nhất cũng là duy nhất chính là giúp anh thoát khỏi quá khứ, cô muốn ở trong cuộc sống hoàn toàn mới của anh, đây cũng là một phần công đạo đúng đắn lại lý trí đối với chính mình.
Bạch Lộc cảm thấy trước đây mình hồ đồ quá lâu, sau này mỗi một khắc ở bên anh đều phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huou-lac-loi/2872695/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.