Mới ra cổng trường, đối diện là chiếc đèn đỏ lóe sáng chói mắt.
Tần Long bóp tay thắng dừng lại, thân mình Bạch Lộc rõ ràng nghiêng về phía sau lưng anh, cánh tay phải đụng vào, giống như đập vào tảng đá.
Cô cụp mắt, nhìn hai cái đùi của anh sải ra.
Bạch Lộc nghĩ nếu anh không muốn trả lời, cô cũng không truy hỏi nữa.
Nhưng phản ứng của anh hình như chậm nửa nhịp, sau đó mới thận trọng nói: “Có lẽ học thiết kế.”
Cô hỏi: “Thiết kế về phương diện nào?”
“Thiết kế kiến trúc.”
Bạch Lộc sực nhớ tới căn tin tại nhà giam, thấy bản vẽ anh đặt trên bàn.
“Anh đã học rồi à?”
“Chưa.”
“Vậy là vì sở thích?”
“Cũng không phải.” Anh hơi khó chịu hắng giọng, thấp tiếng nói: “Hồi trước đã hứa với người ta.”
Bạch Lộc nhạy bén phát hiện: “Với cô ấy?”
Tần Long nói câu gì đấy, đúng lúc trên đường có một chiếc xe tải bấm còi liên tục chạy qua, bén nhọn chói tai, hoàn toàn bao trùm lời nói của anh.
Bạch Lộc thấy anh bình tĩnh trở lại, tạm thời coi như anh cam chịu, cô nói: “Tôi thấy về mặt này anh rất có thiên phú.”
Tần Long nghe ra cô chỉ gì, giải thích: “Ở bên trong sách gì cũng đọc, thuận tiện học chút thứ, trên cơ bản đều là vẽ lung tung, tự giải trí tự vui thôi.”
Bạch Lộc kinh ngạc: “Anh tự học ư?”
“Ừm.” Anh tự giễu, “Vẽ tập luyện cho mình, không có ích gì.”
Bạch Lộc đột nhiên nhìn anh với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huou-lac-loi/2872676/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.