Sau khi tan tiệc, Trì Tịnh bị Hà Nhuế kéo lên xe. Maserati gào thét chạy qua. Thư Luật nhìn một cái liền thu hồi ánh mắt.
Ngay sau khi các cô rời đi, Lương Duệ Tư tự gọi một chiếc taxi đi rồi.
Phút chốc chỉ còn lại Nghiêm Hạo cùng Thư Luật. Hai người sóng vai đi về phía bãi đậu xe.
Trăng sáng treo cao, chỉ có chiếc bóng thon dài của hai người lay động trên mặt đất.
“Trì Tịnh có quan hệ với cậu trong quá khứ hả?”
Thư Luật vân vê chìa khoá xe trong tay: “Sao nào?”
Cậu ta cười đầy thâm ý: “Ivan vốn nghĩ là Trì Tịnh sẽ đi Dật Hương, ý nghĩ đó đã bị cậu tiệt rồi.”
“Phải không.”
Nghiêm Hạo “chậc” một tiếng: “Trì Tịnh rất khó nắm. Lúc trước vì làm cho cô ấy quay phim mà tôi đều vừa đấm vừa xoa, nhưng cô ấy nhất định không chú ý đến.”
Nghe lời này, Thư Luật dừng bước chân, ánh mắt nhìn cậu ta hơi có vẻ sâu xa.
“Cậu kêu cô ấy đi đóng phim?” Lời này nhấn mạnh trên chữ “cô ấy”.
Nghiêm Hạo bị thái độ của anh hù đến ngẩn ra, khi trả lời hơi do dự: “… Làm sao vậy?”
Thư Luật cười hai tiếng, vỗ vỗ vai cậu ta đi thẳng.
Nghiêm Hạo ngồi ở ghế lái lăn qua lộn lại hồi tưởng thái độ khó hiểu của Thư Luật, cuối cùng vỗ ót, chửi nhỏ một tiếng.
“Mẹ nó!”
*****
“Cậu nói là người phụ nữ kia chạy tới chỗ cậu đặt nước hoa?” Hà Nhuế ở đầu kia điện thoại hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-yeu/2302292/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.