Thư Luật đứng bên cửa sổ phòng sách, đón gió nhẹ buổi sáng thổi hiu hiu, quan sát thành phố dần dần thức giấc.
Trên người anh mặc một chiếc áo cổ chữ v màu xanh dương, phía dưới mặc một cái quần tây màu xám đậm. Cách ăn mặc này thoải mái và không trịnh trọng.
Thư Luật lẳng lặng nghe đầu kia điện thoại truyền đến giọng già nua của Thư Nhược Chu, thỉnh thoảng đáp lại một câu.
“Bản thiết kế tuy tạm được, nhưng phong cách của Trì Tịnh không hề phù hợp với những series trước đây.”
“Đúng là rất không phù hợp.” Thư Luật nhìn ngựa xe như nước ngoài cửa sổ, thấp giọng nói với Thư Nhược Chu. “Nhưng trên cơ bản vẫn chưa thoát ly khái niệm của Zing.”
Đối với giải thích này, Thư Nhược Chu không chấp nhận mấy: “Nếu thoát ly, vậy không phải là Zing mà bà nội cháu đã sáng lập.”
Đối với chuyện này Thư Nhược Chu vô cùng chấp nhất, Thư Luật cũng không muốn tranh luận với ông trên phương diện này.
Chuyện chung quy vẫn do anh làm, không phải sao?
“Ông nội chờ thành phẩm ra rồi lại nhận xét cũng không muộn.”
Yên lặng vài giây, Thư Nhược Chu trầm giọng nói: “Hy vọng cháu và cô ta sẽ không khiến ông thất vọng.”
Thư Nhược Chu là một người cố chấp, trên chuyện liên quan đến Zing là có thể phản ánh vô cùng mạnh mẽ.
Thư Luật mím mím khoé miệng, khéo léo dời đề tài: “Ông thầy vật lý trị liệu kia tay nghề có được không?”
Chân Thư Nhược Chu đau quanh năm, Thư Luật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-yeu/2302271/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.