Ánh mặt trời vàng nhạt xuyên qua tầng mây trắng bao phủ vạn vật. Cây cối cành lá xum xuê thỉnh thoảng bị gió nhẹ lay động, lá cây xanh tươi vang lên xào xạc.
Bầu trời trong xanh mênh mông bát ngát. Đây chắc chắn là một ngày thời tiết khá tốt. Tuy nhiên đối với chúng diễn viên mặc quần áo cổ trang mà nói cũng không hơn gì.
Tân Nhã vừa mới quay xong một cảnh phim, chịu không nổi thời tiết cực nóng này, kết thúc liền trốn về trên xe bảo mẫu thổi máy lạnh.
Uống một ngụm nước chanh tươi, Tân Nhã lấy điện thoại di động ra, lật lật photo album.
Hình ảnh không rõ lắm, là từ trên camera theo dõi cắt xuống, cô ta xem xong tâm trạng thật tốt. Điểm mở danh bạ, đầu ngón tay chần chừ trên một dãy số mãi.
Cuối cùng vẫn không dám chủ động gọi tới.
Cất điện thoại, Tân Nhã định ngủ bù. Lúc này cửa sổ bằng kính bị gõ nhẹ vài cái.
Cô ta bực mình nhíu nhíu mày, tưởng là nhân viên đoàn phim. Đến khi hạ cửa kính xuống, thấy người tới thì hơi sửng sốt.
Tim đập cực nhanh, Tân Nhã gắng hết sức khống chế biểu cảm trên mặt, ánh mắt cũng không ngừng nhìn xung quanh.
Đương nhiên là không có người cô ta muốn tìm.
“Các anh là người của nhị thiếu?” Cô ta cong cong khoé miệng hỏi.
Sáu người đàn ông trước mặt, trang phục cùng khí chất đều giống với người bên cạnh Thẩm Tịnh. Tân Nhã thấy bọn họ, đương nhiên sẽ cho là người của gã.
Tuy ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-yeu/2302265/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.