🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi hơi ngạc nhiên, nhìn cậu ấy rồi hỏi không xác định: “Ý em là nơi mà lúc nhỏ chị sống cùng nhà em đấy á?”.



Trình Chân cười hiểu ý: “Mỗi tuần đều có người đến đó quét dọn, nên vẫn giữ nguyên vẻ ban đầu của nó, chị có muốn đi xem không?” Tôi cứ kéo kéo cái dây khóa áo khoác, cúi người bước vào trong xe, trong lòng tràn đầy lo lắng, dường như vừa mong chờ lại vừa sợ cái gì đó.



Quay trở lại nơi ấy, cảm giác vừa thân thuộc lại vừa lạ lẫm. Trình Chân mở một cánh cửa rồi hỏi: “Chị có nhớ không, đây là cánh cửa căn phòng mà ngày xưa chị từng ở đấy”.



Tôi chầm chậm bước vào, bên trong dường như không thay đối gì nhiều, từng góc trong căn phòng đều tràn đầy mùi vị của kí ức, trên bàn vẫn đặt con búp bê Doraemon Trình Chân đă tặng cho tôi khi tôi mười tuổi, hay nói cách khác cậu ấy đả bỏ con búp bê ấy lại cho tôi.



Tết thiếu nhi năm ấy, trong phần thực đơn dành cho trẻ em của hãng KFC được tặng thêm một con búp bê Doraemon, khi xem quảng cáo ấy tôi đã rất thích, gương mặt Trình Chân lúc ấy bộc lộ vẻ khó chịu, cậu ấy nói: “Trẻ con chết đi được”. Sau đó tôi cũng không nhắc lại nữa.



Chỉ đến khi chương trình mua KFC được tặng thêm búp bê Doraemon kết thúc, Trình Chân mới lấy ra một con búp bê Doraemon ném cho tôi, nói có vẻ rất độ lượng: “Cầm lấy, em chơi chán rồi, cho chị đấy!”



Hồi nhỏ, hai chúng tôi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-tinh-yeu/3151017/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.