“Người phụ nữ chết tiệt này đang giở trò quái quỷ gì đây chứ? Chẳng lẽ lời đề nghị ly hôn của cô ta lúc đó không phải là giả vờ giả vịt thật sao? Vốn dự định sẽ cho cô ta một số tiền để cô ta có thể rút lui và rời khỏi nơi đây, nhưng bây giờ mọi chuyện lại thành ra như thế này, đoán chừng là người phụ nữ đó đã ra đi với hai bàn tay trắng? Không, cô ta không thể nào không lấy gì được, vì vốn dĩ người phụ nữ đó rất ham hư vinh kia mà?”
Lãnh Hàn Thiên không tin những chuyện vừa xảy ra trước là sự thật, hắn cứ nghĩ rằng Đỗ Hiểu Nghi chắc chắn đã lấy đi thứ gì đó. Hắn biết rõ cô là người không có tiền, nếu như thật sự là ra đi với hai bàn tay trắng, vậy thì há chẳng phải là tự diệt mình hay sao chứ? Với cả, trong đầu của Lãnh Hàn Thiên, từ lâu Đỗ Hiểu Nghi đã là một người phụ nữ ham mê giàu sang phú quý, thủ đoạn có thừa, thế nên hắn không cho rằng cô lại có thể dễ dàng rời đi mà không lấy bất cứ thứ gì.
Sau một hồi lục tung ngôi biệt thự lên, mọi thứ ở đây vẫn còn y nguyên, không bị mất, không bị lấy đi, đến ngay cả chiếc vòng mà cô luôn trân quý, không bao giờ để xa tầm mắt cũng đã được tháo ra để hoàn trả rồi, vậy nên việc rời đi còn có thể là giả được hay sao?
Lãnh Hàn Thiên thoáng chốc chết lặng đi trong vài giây, hắn vẫn nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-tinh-ai/2633796/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.