[Ba ngày sau]
Trong phòng bệnh, một người đàn ông với vẻ mặt phờ phạc ngồi quay ra hướng cửa sổ, đôi tay còn không quên nắm chặt tay người phụ nữ trên giường, ai không biết chuyện thì chắc cũng nghĩ rằng Lãnh Hàn Thiên đang muốn tiếp thêm động lực để Đỗ Hiểu Nghi thức tỉnh. Mà đúng là như thế thật, đã ba ngày trôi qua rồi, cô vẫn nằm bất động như cũ, vẫn chưa có dấu hiệu vực dậy, điều ấy như thể làm tăng thêm sự bất an trong lòng của Lãnh Hàn Thiên. Giờ phút này, đối với người đàn ông cao thượng kia thì mỗi một giây qua đi đều tựa như những nhát dao chí mạng đâm thẳng vào trái tim của hắn vậy đó, vừa đau vừa thấm đẫm nỗi mất mát. Ủng hộ chính chủ 𝘷ào nga𝔂 { T𝗋U𝘮T 𝗋𝓊𝔂en.Vn }
Cô phải hận hắn đến mức nào chứ, hận hắn đến độ nào mới có thể bỏ rơi bản thân, phó mặc tính mạng cho thượng đế đây? Thật lòng mà nói, suốt ba ngày nay, Lãnh Hàn Thiên hắn không có một lúc nào nghỉ ngơi, không có một lúc nào là rời xa người phụ nữ ở trên giường cả, dù chỉ là nửa bước chân. Mới đi qua một khoảng thời gian ngắn ngủi, vỏn vẹn không quá bảy mươi hai tiếng, thế nhưng người đàn ông anh tuấn vốn nổi danh của thành phố, trong bất tri bất giác đã thay đổi rõ rệt.
Nét mặt băng lãnh ba mươi năm của Lãnh Hàn Thiên, giờ đây đã phủ đầy sự mệt mỏi, xót xa, cùng với đó là một bộ râu ria mọc tùm lum tà la, khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-tinh-ai/2633463/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.